Người lỗi hẹn không về
Cơn mưa vô tình mà như hữu ý níu chân tôi ở lại. Bà bảo tôi ở lại ăn cơm. Hai cô cháu thủ thỉ vào bếp. Bà lại nhắc chuyện ngày xưa...
Xưa. Đó là khi cô thôn nữ 17 tuổi e ấp qua dậu mồng tơi nhận chùm hoa bưởi tinh khôi mỗi sớm tháng ba. Đất nước chiến tranh cả tình yêu cũng vội vàng. 18 tuổi bà nhận lời bước qua dậu mồng tơi sang làm vợ người lính chiến. Cưới nhau 3 ngày, chưa kịp nhớ mùi mồ hôi chồng ông đã lên đường với lời hẹn đợi anh về chép trên trang giấy học trò ép cùng nhành hoa cúc dại. Rồi ông đi- đi mãi, bà chỉ nhớ rằng lời ông hẹn vào tháng 7 ngày ngâu.
![]() |
Ảnh minh họa |
Lời hẹn ấy bà vẫn giữ. Vẫn đợi dù chiến tranh đã qua lâu lắm rồi. Đất nước im tiếng súng đã mấy mươi năm mà tiếng lòng bà chưa nguôi rộn rã. Mấy mươi năm bà đã đọc thuộc bài thơ đợi anh về mấy chục ngàn lần.
Chưa kịp có con. Người phụ nữ ấy đã cất tuổi xuân vào trong nỗi niềm chờ đợi. Lần nào tôi đến cũng thấy bà khắc khoải ngồi bên thềm nhìn ra khu vườn yên ắng như mong chờ lời hẹn quay về. Tháng 7 nào qua tôi cũng thấy đôi mắt bà mọng nước. Bây giờ cả nỗi mong chờ cũng như hóa đá, chỉ có lời hẹn là vẫn nghẹn ngào khi bà mở trang giấy đã ngả mầu thời gian mà vẫn xôn xao nhành hoa tím đợi chờ.
![]() |
Mòn mỏi chờ người trở về (Ảnh minh họa) |
Chiến tranh bao giờ và ở đâu cũng thế. Khốc liệt, đau thương và những thân phận phụ nữ mong manh trong đợi chờ khắc khoải. Bao lời hẹn trao nhau mà nỗi niềm lỗi hẹn chỉ làm đau người ở lại. Có những người mẹ đợi con về đến da mồi tóc sương mới ôm được vào lòng những kỷ vật cuối cùng. Có những người vợ, người yêu chỉ có một lời hẹn, một trang thơ, một nhành hoa ép dở mà sắt son chờ đợi cả một đời. Có những người con chỉ lời hẹn, theo di nguyện của mẹ mà lặn lội tìm cha. Tôi đã biết một phụ nữ trẻ tuổi 10 năm lặn lội qua các nghĩa trang, qua hết các cánh rừng nước bạn tìm cha mà chưa gặp. Tìm ở đâu giữa bạt ngàn bia mộ, hoang hiu lau xám ven đồi?!
Có người đã trở về từ lòng đất mà tên các anh chưa ai biết gọi là ai. Trở về từ đại ngàn để nằm bên đồng đội cùng dòng chữ vô danh, không tìm được người ruột thịt. Cũng có người tìm về bên người thân chỉ còn là vài dòng thư chưa kịp gửi và một ông sao sáng lấp lánh trên mũ để soi đường....
Người đi dù đi mãi không về. Lỗi hẹn đấy mà người thân luôn mong nhớ. Lỗi hẹn đấy mà hóa thành bất tử. Để lại cho đời là trái ngọt hoa thơm và cuộc sống yên bình.
Tạp chí điện tử Hoà Nhập, cơ quan ngôn luận của Hiệp hội Doanh nghiệp của Thương binh và NKT Việt Nam, liên tục cập nhật thông tin liên quan về lĩnh vực kinh doanh của Thương binh và Người khuyết tật như: Đầu tư, kinh doanh, thương mại, dịch vụ, bất động sản, sức khỏe. Ngoài ra, Tạp chí cũng xin giới thiệu tới độc giả những bài viết về chính sách cho người có công, tấm gương thương binh, người khuyết tật vượt khó, doanh nhân thương binh, người khuyết tật tiêu biểu, doanh nghiệp của thương binh và người khuyết tật. Kính mời độc giả đón đọc. Mọi ý kiến đóng góp và chia sẻ xin liên hệ qua email tapchihoanhap@gmail.com.